Ý kiến bạn đọc
Ngày 25/5, Đại sứ quán Việt Nam tại Đức...
Ngày 24.10 đã diễn ra cuộc hội thảo chuyên đề về sức khỏe tinh thần của người...
Ngày 14.10.2018 gần 100 vận dộng viên bộ môn quần vợt tại CHLB Đức và Châu Âu đã...
Ngày 23.09.2018 hơn 300 thành viên và các cháu thiếu nhi tại Leipzig và vùng phụ...
Chiều 11.08.2018 hơn 300 anh chị em, bạn bè, thân hữu từ khắp nơi trên nước Đức...
Cám ơn NguoiViet.de đã phỏng vấn.
Cám ơn ý kiên trung thực của bà Trịnh Thị Mùi, Chủ tịch HĐQT...
@Vũ Thị Mưa
Cơn mưa mùa hạ làm tôi mát lòng! Vì mình chỉ làm được việc putzen nên mới không có...
Hoan nghênh các anh cho : THƠ VIỆT KIỀU ĐỨC sang tập 2 .
Thi nhân tâm huyết...
Họ có bán không ngài TBT, mua chiếc về làm du lịch mũi nhọn.
@Công Tiến Tôi đang tìm Tiến cho một người Bạn về Tập truyện của Bạn gửi cho họ, Hãy liên lạc với...
Em cũng cùng ý kiến như chị Linh, anh Sa Huỳnh viết bài này hơi nương tay, các quan sẽ không hãi như khi đọc thơ cô giáo Trần thị Lam. Thế nhưng em vẫn khoái, thích đọc và thưởng thức bài này của anh SH hơn, vì mềm như bút lông dễ đi vào lòng người hơn là cứng như bút sắt chị ạ. Cảm ơn anh SH có bài thơ nóng này cho độc giả NguoiViet.de xem và mong anh có thêm nhiều sáng tác mềm khác cho em và cứng cho chị Linh...
Cảm ơn anh và báo NguoiViet.de.
Em Thùy Anh.
Bác Sa Huỳnh ơi, Bác viết bài thơ này bằng "bút lông" nên nó mềm quá,em thích bác viết bằng "bút sắt" ấy nó vừa "cứng" lại vừa "sắc" để cho các quan đọc xong phải lạnh xương sống mà run sợ. Em không biết làm thơ em chỉ biết đọc thơ thôi. Cảm ơn bác đã cho em đọc bài thơ nóng hổi này.
Có một bài thơ của một cô giáo ở Hà tĩnh viết rất hay và cũng nóng mà lại đúng em chép lại để mọi người cùng xem:
Đất nước mình ngộ quá phải không anh
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi...
Đất nước mình lạ quá phải không anh
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay...
Đất nước mình buồn quá phải không anh
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết
Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa...
Đất nước mình thương quá phải không anh
Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu...
Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh
Anh không biết em làm sao biết được
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu...
TRẦN THỊ LAM
Trường PTTH chuyên Hà Tĩnh.
Thơ của Sa Huỳnh rất hay và mổ tả đúng thực trạng.
Mot bai tho bi hung trang cua dat Viet. Tran trong va nguong mo tac gia Sa Huynh.
Ông này làm thơ sao giống thơ tình quá.